(*) Bài viết tham dự cuộc thi Sáng tác văn học của Khoa Ngữ văn
1. Phục trang đẹp nhất
Thầy không thích đồ âu,sơ vin đóng,
Chỉ áo thun cùng với chiếc quần jean.
Cũng không mang cặp sách đen đen bóng,
Chỉ balo, chầm chậm bước tới phòng.
Đám sinh viên nhìn thấy thầy chợt nói:
Em nhìn thầy không giống một giảng viên
Thầy mỉm cười và nhẹ nhàng đáp lại:
Thầy luôn muốn mọi thứ thật tự nhiên.
Không gò bó ép mình theo khuôn mẫu
Mà chỉ cần được thỏa mái, tự do
Điều quan trọng tri thức mà ta có,
Là phục trang đẹp nhất đó các trò!
2. Hoài niệm
Sân trường kia đã bao mùa lá rụng,
Biết tìm đâu những nét ngày xưa.
Má tranh, cột gỗ, vách thưa
Hiện trong kí ức như vừa hôm qua.
Ngày đó khi chúng ta còn trẻ,
Cùng tới đây tay ôm ấp giấc mơ.
Và có cả tình yêu và nỗi nhớ,
Gửi cho nhau qua mỗi cánh thư chờ.
Nhớ sáng sớm trên giảng đường tấp nập,
Tiếng ve hè những trưa nắng thân quen.
Mỗi chiều về ngồi lặng bên hồ súng,
Khi về đêm phòng học vẫn sáng đèn.
Những trang văn của một thời xuân trẻ,
Nối tiếp nhau cứ lần lượt xuống dòng.
Chợt giật mình chưa kịp đặt dấu chấm,
Mà câu chữ đã vội chạy song song.
Từng lớp trò nhẹ nhàng đến rồi đi,
Chỉ còn ta và một thời ở lại.
Bụi phấn kia theo thời gian bay mãi,
Hôm nay trường bước sang tuổi 50.
Những cô cậu tân sinh viên háo hức,
Đùa tung tăng trong tiết nắng vàng mơ.
Bỗng thấy mình là một ai trong đó
Lòng tươi vui phơi phới tự bao giờ.
3.Lặng
Những bánh xe quay tròn trên phố,
Thật huyên náo và rối ren.
Cuộc sống giờ không như ngày xưa đó,
Bình dị mà thân quen.
Cuộc sống giờ là tiền treo trước mắt,
Là thú vui huyền ảo khói bay đêm.
Cùng máy tính, điện thoại hay Ipad,
Đẩy con người lún sâu thêm.
Có tai nạn gần đó,
Một đám đông xúm lại trông.
Rút điện thoại chụp vài tấm,
Đăng facebook thành công.
Ngồi lặng im suy ngẫm,
Lật trang sách ra xem.
Chợt vui buồn lẫn lộn,
Xúc cảm cứ dâng lên.
Ta thấy mình trong từng câu chữ,
Xót thương cho những số phận khổ đau.
Càng căm ghét kẻ gây ra tội ác,
Người với người nên sống để yêu nhau.
Giữa vòng xoay xoay mãi,
Dừng một chút trong tâm.
Tưới thêm cho suy nghĩ,
Để nhân ái nảy mầm.
5. Gánh hàng hoa
Trên phố hôm nay
Có một gánh hàng hoa sặc sỡ
Những bông hoa đua nở
Trên chiếc xe đạp mòn.
Người ta chen nhau
Mua hoa về nhà cắm
Ai cũng muốn những bông hoa tươi tắn
Bỏ lại bông cúc đã nát nhàu.
Người bán hoa
Cầm bông hoa lên ngắm
Cười trong nắng:
“Thôi, tự thưởng cho mình.”
4. Tìm
Bất ngờ ta gặp nhau
Vào một chiều nắng tỏ
Dáng hình em nho nhỏ
Đủ trôi vào mắt anh.
Rồi em vội đi nhanh
Sao mắt anh trống vắng
Trời đất như tĩnh lặng
Chỉ còn tiếng con tim.
Để anh mãi kiếm tìm
Trên từng con phố nhỏ
Bên trời hoàng hôn đỏ
Trong cả những giấc mơ.
Anh vẫn cứ thẫn thờ
Nhớ về chiều hôm ấy
Bởi tình yêu là vậy
Có ai hiểu vì sao.
- Hết -